Trăng rơi nhoà trên mái...


       
                                
Đêm
Có bình yên không cho em giấc ngủ vùi?
Đêm.
Có ngoan không cho em đừng thổn thức ?
Ngày vui. Nhưng đâu đó trong niềm vui em là những nhọc nhằn, cau có, điêu ngoa và gian dối. Em biết và em hiểu. Dù em vẫn đam mê và dại khờ như em có già đi vẫn thế mà thôi.
Đêm ngoan. Để em quên đi những nhọc nhằn, những điêu ngoa và những gian dối. Đêm nhé!
&...

'' Tôi vẫn thấy Em như ngày nào!''

 
Thời gian màu gì?
Nhân tin nhắn bạn...lại nhớ những dòng cũ...

Cuộc sống mà chúng ta đang sống là cả một thế giới muôn màu, cả tôi và bạn đều muốn chọn cho mình một màu sắc riêng...
Có phải thời gian là khoảng trời xanh như lời thầy nói xưa kia? Lạ thay, thời gian Xanh! Xanh hy vọng, xanh ước mơ, hoài bão xanh và cả những giấc mơ xanh thời thơ dại. cái thuở thiếu thời với bím tóc nghênh nghênh, mắt đen lay láy, tròn trĩnh nũng nịu đưa duyên. Và thấp thoáng đâu đây trong giấc mơ xanh có hình ảnh Bạn.

'' Nếu không có người cuộc đời trôi về đâu?!''

Mùa đông là mùa tương hợp với những mối tình muộn màng. Mùa của những lỗi lầm và trăn trở. Mùa mà cây sim đứng nhọc nhằn trong mưa rét nhưng không thể nở hoa. Đó cũng là mùa ủ ấp những lộc chồi... Vinh trưa nay, mùa Đông chưa về đâu, chỉ là hơi thở nhẹ...đủ cho cuộc gặp gỡ rất bất ngờ mà chẳng hề thấy lạ lẫm.   

Bình yên khẽ trôi qua kẽ tay...rất chậm!

Hình ảnh: Mình đã gặp 1 bông sen. Với mình chị là hoa sen. Đậm chất người phụ nữ Việt nam.
  Chi làm mình ấn tượng bởi những câu văn của " Tiếng chim hót trong bụi mận gai" . 
  Chị nhẹ nhàng đủ làm cho Thầy mình nghiêng ngả "_"
  Đủ làm cho mình thấy ấm khi mình đang rất cần điều đó. 
  Chị rất tuyệt!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

... Em chỉ là một ký  ức nhỏ bé, có lẽ đã nhàu nát, cũ kỹ trong ngồn ngộn xanh tươi đời Anh, hà cớ gì Anh cứ muốn nhớ?!!

Phố tôi nằm nghiêng, mặt trời đi qua không mệt !





'' Nghe ai hỏi Em , dạm câu mời cưới
Thấy trầu xanh nghiêng ngã phía mình
Ôi thương quá , vuông cau nằm ngay ngắn
Trái vô hình , trái chín , trái tương tư

Gật đầu đi , Người hàng xóm ngõ thư
Lời bão nổi giữa ngày đông , bụi đỏ
Tiếng yêu thương dập dìu tim gió
Đò không EM nằm hẳn đến bao giờ ?

Gật đầu đi , Người hàng xóm ngõ thơ
Lời chân thật không dịu dàng như gió
Đêm bão nổi sẽ bình yên bụi đỏ
Đường lạ quen , bến vẫn đợi chuyến đò''

...nhưgn là cơn gió Em còn cứ mãi bay đi


  



  ''  Tất cả chúng ta đều từng đặt ra ít nhất một lần câu hỏi này: nếu như có may mắn được quay lại, chúng ta sẽ thay đổi điều gì trong cuộc đời mình?
    Nếu như được làm lại, ta sẽ tìm cách sửa chữa lỗi lầm nào? Sẽ lựa chọn xoá đi nỗi đau nào, sự ân hận, niềm hối tiếc nào?

   
    Liệu ta có dám mang lại một ý nghĩa mới cho sự tồn tại của mình hay không?

 
Nhưng để trở thành ai?

 
    Để đi đến đâu?

 
Và cùng với ai? ''

  -GUILLAUME MUSSO-